Hồ sơ điều tra

Hung thủ giết người vì tranh chấp chỗ ngồi lĩnh án chung thân

Tranh chấp chỗ ngồi bán hàng ở chợ Yên (Mê Linh), Đào Đại Vương nghĩ bản thân đang bị bệnh tật mà còn bị bạn chợ chèn ép nên nảy sinh ý định giết người để trả thù.

Tranh chấp chỗ ngồi, người chết, kẻ đi tù

Ngày 16/12, bị cáo Đào Đại Vương (SN 1987, trú tại thôn Ấp 1, xã Tiền Phong, huyện Mê Linh, Hà Nội) bị TAND TP.Hà Nội đưa ra xét xử về tội Giết người.

Bị cáo Đào Đại Vương tại tòa.

Quá trình mở tòa mới hay: Bị cáo Đào Đại Vương làm nghề bán hoa quả tại vỉa hè khu vực chợ Yên thuộc thôn Phố Yên, xã Tiền Phong, huyện Mê Linh, Hà Nội.

Vào 5h sáng 13/7/2020, Vương điều khiển xe máy chở hoa quả đến bán tại vỉa hè chợ Yên thì xảy ra mâu thuẫn về vị trí ngồi bán hàng với chị Đặng Thị H. (SN 1980, ở thôn Nội Đồng, xã Đại Thịnh, huyện Mê Linh).

Trong lúc hai bên xảy ra cự cãi, Vương nghĩ thầm “bản thân đang bị bệnh thật mà còn bị chị H. chèn ép”, nên nảy sinh ý định sát hại chị H. để trả thù.

Đến khoảng 09h45 cùng ngày, khi vãn khách, Vương đi vào trong chợ mua 01 con dao nhọn, giấu ở mạn sườn rồi lầm lì tiến về phía chị H. đang ngồi bán hàng cạnh đó. Lợi dụng lúc nạn nhân không để ý, Vương rút dao tấn công vào những vùng trọng yếu lên cơ thể nạn nhân khiến chị này ngã ra đường bất tỉnh.

Mọi người xung quanh đưa nạn nhân đi cấp cứu ngay sau đó, nhưng do thương tích quá nặng, chị H. đã tử vong.

Sau khi gây án, Đào Đại Vương đến công an huyện Mê Linh đầu thú và khai nhận hành vi phạm tội của mình.

Nỗi đau của người ở lại

Phòng xử án chật kín người tham dự. Ngồi ngay hàng ghế đầu bên trái phòng xử án là gia đình bị hại. Chứng kiến cảnh 2 người con nạn nhân đầu vấn khăn tang, tay ôm di ảnh của mẹ, nhiều người không khỏi thương cảm.

Chồng chị H. buồn rầu đứng lên, đề nghị tòa xử thật nghiêm kẻ phạm tội. “Đề nghị HĐXX tuyên bị cáo mức án cao nhất tử hình mới đủ sức răn đe”, chồng chị H. nói.

Một người thân khác của bị hại cho biết, “ngày chị H. gặp nạn đúng thời gian con trai chị này thi đại học. Cháu suy sụp vô cùng, định bỏ dở con đường học vấn, nhưng các cô, bác khuyên nhủ, động viên cháu cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn, thi đỗ vào trường đại học để sau này thoát ly, không phải vất vả như bố mẹ cháu”.

Hoàn cảnh gia đình bị hại rất khó khăn, bản thân chị H. là phụ nữ, nhưng vì cuộc sống mưu sinh cũng phải thức khuya, dậy sớm đi buôn hoa quả ở chợ. Nay chị H. mất đi khiến cả gia đình suy sụp, chán chường.

Gia cảnh của bị cáo Vương cũng không khá hơn là mấy khi vợ bị cáo làm công nhân, lương tháng khoảng 5 triệu đồng, tằn tiện cũng chỉ đủ tiền cho con cái ăn học và chi tiêu trong gia đình. Bản thân Vương bị suy thận độ 4. Bị cáo đi buôn bán hoa quả để có tiền chạy thận (tiền thuốc ngoài bảo hiểm). Tiền bị cáo kiếm được, ngay cả vợ bị cáo cũng không dám can thiệp.

Cũng theo thông tin từ gia đình, do bệnh tình của Vương quá nặng nên cứ khoảng 1 tuần, bị cáo phải đi chạy thận 3 lần. Trong quá trình bị tạm giam, Vương vẫn được các đồng chí công an đưa đi chạy thận đều 3 lần/1 tuần mới duy trì được sự sống.

Gia đình bị cáo chia sẻ, Vương không có mâu thuẫn với ai nhưng anh ta luôn tỏ ra mặc cảm và bi quan vì bệnh tật đang mang trong người.

Cách đây mấy năm, khi Vương mới phát hiện bị bệnh thận, gia đình rất lo lắng và thương cảm. Dù biết vậy Vương hay có những suy nghĩ bi quan nhưng bố mẹ, vợ con Vương không nghĩ có ngày Vương gây họa tày trời đến thế này.

Đứng trước tòa, bố bị cáo cho biết đã vay mượn, bồi thường được cho gia đình nạn nhân 6,5 triệu đồng. Hoàn cảnh gia đình rất khó khăn, ông chỉ biết xin HĐXX cho Vương được hưởng mức án khoan hồng để sớm được trở về chữa bệnh và làm lại cuộc đời.

Đứng cúi gằm mặt trước bục khai báo, Vương tỏ ra vô cùng hối hận vì chỉ một phút nóng giận đã cướp đi tính mạng của chị H. khiến vợ chồng, mẹ con âm dương cách biệt.

Giờ đây, bị cáo chỉ còn biết nói lời xin lỗi, mong gia đình chị H. tha thứ và mong HĐXX cho hưởng lượng khoan hồng của pháp luật.

Xét thấy hành vi của bị cáo là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, trực tiếp xâm phạm tới tính mạng của người khác một cách trái pháp luật, gây đau thương, tang tóc cho gia đình nạn nhân, gây bức xúc, phẫn nộ trong quần chúng nhân dân. Chỉ vì mâu thuẫn nhỏ nhặt trong cuộc sống nhưng bị cáo lại sát hại nạn nhân một cách quyết liệt, thể hiện tính chất côn đồ.

Bị cáo không có tình tiết tăng nặng. Về tình tiết giảm nhẹ, Đào Đại Vương đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, tác động gia đình bồi thường một phần thiệt hại cho gia đình nạn nhân. Vì các lẽ trên, tòa cấp sơ thẩm quyết định tuyên phạt bị cáo Đào Đại Vương mức án tù chung thân về tội Giết người.