Hồ sơ điều tra

Bóc trần thủ đoạn “thả con săn sắt, bắt con cá rô” của nữ quái lừa đảo

“Nữ quái” Nguyễn Thị Ngân cấu kết buôn lậu gần 5000 tấn thuốc bắc khai toàn bộ số hàng hóa này đều của khách hàng Việt Nam đặt mua.

Ngày 16/4, TAND TP.Hà Nội đưa bị cáo Võ Minh Hiền (SN 1963; trú tại thôn Phượng Tường, xã Thanh Thủy, huyện Thanh Liêm, Hà Nam) ra xét xử về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Ngoài vợ chồng chị Chu Thị Phương Q. (SN 1981, ở phường Phúc Xá, quận Ba Đình, Hà Nội), bị hại trong vụ án có mặt theo giấy triệu tập của tòa; thì không có một người thân nào của bị cáo Hiền có mặt.

Quá trình thẩm vấn tại công đường, bị cáo Võ Minh Hiền bị vị kiểm sát viên đánh giá là quanh co khi luôn khẳng định bản thân có hoạt động kinh doanh khoáng sản. Song, căn cứ tài liệu điều tra thể hiện, Hiền là một đối tượng không có nghề nghiệp ổn định, không có chức năng và thẩm quyền hoạt động có liên quan đến lĩnh vực khai thác khoáng sản và kinh doanh khoáng sản ở các dự án trong nước.

Theo hồ sơ vụ án, trong một chuyến du lịch tại Nhật Bản vào hồi tháng 10/2017, Hiền quen biết với chị Chu Thị Phương Q.

Thấy chị Q. có điều kiện kinh tế, Hiền nhiều lần chủ động giới thiệu với người phụ nữ mới quen về công việc của mình là đang làm kinh doanh khoáng sản và có mỏ khai thác khoáng sản tại các tỉnh Hà Nam; thành phố Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận; tỉnh Ninh Bình và tỉnh Quảng Ninh.

Để chị Q. tin tưởng, Hiền còn giới thiệu gia đình có thân thế làm chức vụ cao và quen biết người có địa vị; mục đích để chị Q. đầu tư góp vốn kinh doanh quặng, khoáng sản, nhằm chiếm đoạt tài sản để trả nợ (thời điểm đó, Hiền đang nợ rất nhiều người).

Một thời gian ngắn sau, Hiền nói với chị Q. nếu chị Q. góp vốn thì cứ góp một mã hàng là 350 triệu đồng vào lô hàng; sau khi bán được, chị Q. được hưởng lợi nhuận 25 triệu đồng, thời hạn 15 – 20 ngày; nghe bùi tai, chị Q. đồng ý.

Để nạn nhân tin tưởng, Hiền áp dụng kế “thả con săn sắt, bắt con cá rô”; tức là những lần đầu, khi chị Q. chuyển tiền cho Hiền khoảng 15 – 20 ngày, Hiền sẽ báo lại với chị Q. rằng lô hàng đã bán được cùng với số tiền lãi chị Q. được nhận.

Sau vài lần “thả lưới”, Hiền mạnh dạn rủ chị Q. đầu tư số tiền lớn hơn cho những lần tiếp theo.

Lúc này, khi đã tin tưởng Hiền, chị Q. dồn hết tiền của cá nhân, cộng với vay mượn tiền của bạn bè, người thân hoặc rủ bạn bè góp vốn kinh doanh để lấy lãi.

Tổng số tiền chị Q. huy động được lên tới hơn 14,7 tỷ đồng đều chuyển hết cho Hiền.

Về phần Hiền, sau khi được chị Q. “dâng” cho số tiền lớn, Hiền “cấu” một phần hơn 3 tỷ đồng chuyển lại cho chị Q. để nạn nhân tin tường việc góp vốn, sinh lợi nhuận là có thật; Từ đó, chị Q. yên tâm tiếp tục chuyển tiền cho Hiền đầu tư. Nào ngờ, sau lần đó, chi Q. không nhận thêm được một đồng lợi nhuận.

Ngoài ra, còn chi tiết, Hiền nói kinh doanh cùng một người đàn ông tên Dũng nhưng vì bí mật công việc nên không cho chị Q. gặp mặt. Thực chất, sau mỗi lần chị Q. chuyển tiền cho Hiền, thì Hiền chuyển ngay cho người khác để trả nợ, còn lại chi tiêu cá nhân hết.

Như vậy, cơ quan chức năng xác định, bị cáo Hiền còn chiếm đoạt của chị Q. số tiền hơn 11,7 tỷ đồng.

Có mặt tại tòa, người bị hại phẫn uất đến bật khóc, đề nghị tòa xử thật nghiêm bị cáo, đang tâm lừa đảo tiền mồ hôi nước mắt của chị Q. và người thân. Bị hại có mong mỏi duy nhất là đòi lại được số tiền bị cáo chiếm đoạt. Vì ngoài tiền cá nhân, chị Q. còn đi vay mượn rất nhiều của người thân và bạn bè; hoàn cảnh của gia đình chị hiện giờ vô cùng bế tắc, khó khăn.

Xét thấy hành vi của bị cáo Võ Minh Hiền là đặc biệt nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm trực tiếp tới quyền sở hữu tài sản của người khác; gây mất trật tự trị an, bất bình trong quần chúng nhân dân.

Tại tòa, bị cáo quanh co, thiếu thành khẩn. Về nhân thân, năm 1990, bị cáo đã bị TAND Tối cao xử phúc thẩm, tuyên phạt 13 năm tù về tội Tham ô tài sản và Lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Bị cáo không lấy đó làm bài học mà tiếp tục phạm tội. Do vậy, cần thiết phải xử phạt bị cáo mức án nghiêm khắc mới đủ sức răn đe, giáo dục tội phạm.

Vì các lẽ trên, TAND TP.Hà Nội tuyên phạt bị cáo Võ Minh Hiền mức án 20 năm tù về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Về trách nhiệm dân sự, buộc bị cáo phải bồi thường cho bị hại số tiền đã chiếm đoạt là hơn 11,7 tỷ đồng.