Hồ sơ điều tra

Bình Thuận: Trộm cắp yến, quanh co chối tội vẫn không thoát án tù

Bị cáo Nguyễn Văn Phú có đơn kháng cáo, cho rằng tòa sơ thẩm xử chưa đúng, mong tòa phúc thẩm xem xét lại toàn bộ bản án.

Ngày 18/3, Toà án nhân dân tỉnh Bình Thuận vừa tổ chức xét xử phúc thẩm vụ án Trộm cắp tài sản đối với bị cáo Nguyễn Văn Phú, SN 1984, quê tỉnh Nam Định, trú huyện Long Điền, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu.

Bị cáo không thừa nhận hành vi phạm tội

Theo cáo trạng, khoảng 1h ngày 28/12/2021, Nguyễn Văn Phú và Trần Quốc Tịnh có hành vi lén lút trộm cắp 14,2kg yến khô chưa qua sơ chế và 1,08kg yến khô đã qua sơ chế có tổng giá trị tài sản là 277.200.000 đồng tại cửa hàng Yến Sào Phan Thiết, địa chỉ số nhà M22 đường Tôn Đức Thắng do bà Phan Thị Mai làm chủ, thuộc khu phố 1, phường Xuân An, Tp.Phan Thiết, tỉnh Bình Thuận.

Tại phiên tòa, bị cáo Tịnh thừa nhận hành vi được nêu trong cáo trạng của Viện kiểm sát nhân dân Tp.Phan Thiết là đúng thực tế.

Riêng bị cáo Phú không thừa nhận việc trộm tài sản, chỉ thừa nhận việc có đi cùng với Tịnh trong đêm 27 rạng sáng 28/2/2021 nhưng là đi chơi. Số yến thu giữ được ở phòng thì bị cáo cho là của Tịnh đem về gửi.

Hội đồng xét xử nhận thấy, mặc dù bị cáo Phú không thừa nhận hành vi, đổ cho Tịnh là người đem yến về để ở nhà bị cáo. Nhưng căn cứ vào kết quả khám nghiệm hiện trường vụ trộm, kết quả giám định dấu vân tay để lại trên vật dụng ở hiện trường là dấu vân tay của bị cáo Phú.

Vật chứng là tài sản trộm được thu giữ tại phòng của Phú, lời khai của các người làm chứng về việc Phú cho yến, tìm mối bán yến, hình ảnh camera của người dân ghi lại về 2 người chạy xe vác cây trên đường…

Tất cả các chứng cứ đều phù hợp với lời khai của bị cáo Tịnh. Nhận thấy lời chối tội của bị cáo Phú là không có cơ sở, lời khai của bị cáo Tịnh là phù hợp với các chứng cứ, tài liệu có tại hồ sơ, đã được thẩm tra tại phiên tòa. Hành vi nêu trên của các bị cáo đã cấu thành tội Trộm cắp tài sản, theo điểm a khoản 3 Điều 173 Bộ luật Hình sự.

Bị cáo Phú được công an áp giải từ xe chở phạm nhân vào trong phiên toà.

Theo HĐXX nhận thấy, đây là vụ án có đồng phạm giản đơn, các bị cáo không có bàn bạc gì trước. Phú là người khởi xướng đi trộm và kêu Tịnh làm theo các yêu cầu của Phú. Tịnh biết là đi trộm và đồng ý làm theo các yêu cầu của Phú.

Mặc dù, Tịnh không biết Phú trộm được những gì, trị giá bao nhiêu, nhưng Tịnh biết Phú đột nhập vào cửa hàng yến là để trộm tài sản, đã giúp sức tích cực cho Phú nên phải cùng chịu trách nhiệm hình sự trên số tài sản mà Phú trộm được.

Bị cáo Phú là người khởi xướng thực hiện tội phạm, trực tiếp thực hiện hành vi trộm cắp, khi bị phát hiện thì khai báo nhân thân gian dối, quá trình điều tra không nhận thức được sai phạm của mình, không thừa nhận hành vi phạm tội, đổ tội cho người khác.

Bản thân bị cáo có nhân thân xấu, nhiều lần phạm tội xâm phạm về tài sản của người khác, nhưng không phục thiện mà tiếp tục phạm tội, khi phạm tội lại không hối lỗi, có hành vi nhằm trốn tránh sự trừng phạt của pháp luật.

Vì vậy, đối với bị cáo Phú cần xử phạt thật nghiêm khắc để răn đe giáo dục bị cáo, thể hiện sự nghiêm minh của pháp luật.

Kháng cáo kêu oan sai không chứng minh được

Theo HĐXX, các bị cáo là người có đầy đủ năng lực trách nhiệm hình sự, nhận thức được hành vi của mình là trái pháp luật, nhưng vì muốn tư lợi bất chính nên đã thực hiện việc chiếm đoạt tài sản.

Hành vi nêu trên của các bị cáo đã trực tiếp xâm phạm đến quyền sở hữu hợp pháp về tài sản của người khác, gây mất an ninh trật tự tại địa phương nên cần xử lý để cải tạo giáo dục bị cáo và phòng ngừa tội phạm chung.

Đối với bị cáo Tịnh, đã thành khẩn khai báo trong quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa. Bị cáo đã tích cực hợp tác giúp Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Tp.Phan Thiết trong quá trình giải quyết vụ án, được cơ quan Cảnh sát điều tra, Viện kiểm sát đề nghị xem xét giảm nhẹ, nên được áp dụng tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự theo quy định.

Bị cáo Phú được công an áp giải vào trong phiên toà.

Bị cáo Tịnh phạm tội với vai trò giúp sức, nghe theo lời bị cáo Phú, có 2 tình tiết giảm nhẹ ở khoản 1 Điều 51 BLHS. Xét thấy có thể áp dụng khoản 1 Điều 54 BLHS, xử bị cáo mức án thấp hơn khung hình phạt bị cáo bị truy tố.

Sau khi nghị án, HĐXX tuyên phạt các bị cáo Nguyễn Văn Phú 9 năm 6 tháng tù giam; Trần Quốc Tịnh 4 năm 6 tháng tù giam.

Sau khi Toà cấp sơ thẩm tuyên án, Nguyễn Văn Phú có đơn kháng cáo gửi đến Toà án nhân dân tỉnh Bình Thuận, cho rằng mình bị oan sai và kính mong toà án tỉnh xem xét lại toàn bộ bản án.

Tại phiên toà phúc thẩm, HĐXX nhận thấy bị cáo kêu oan nhưng không chứng minh được mình bị oan. Toà sơ thẩm kết tội là có căn cứ và phù hợp với chứng cứ cơ quan điều tra thu thập được. Ví dụ như: dấu vân tay trên mái nhà… và lời khai của bị cáo Tịnh (đồng phạm), cùng lời khai của những người tham gia tố tụng khác đều phù hợp.

Vì vậy, tại phiên toà phúc thẩm, HĐXX Toà án nhân dân tỉnh Bình Thuận tuyên phạt y án sơ thẩm.